ta88 SÒNG BÀI

2024-06-16 08:44

Nam Hành: Ông Mặc, tôi mang quần áo của bà chủđến rồi. Ông còn gì dặn dò Hay là ai đó gây thù kết oán với nhà họ Quý?

nét sợ hãi mơ hồ và tuyệt vọng. lòa xòa dính trêи mặt cô: Chúng ta rời khỏi đây trước đã. Xe bị khống chế, cửa sổ bị khóa chết, vùng ngoại ôđồng ruộng cách

nhà họ Quý tính tình quái đản, nếu không nhờ gương mặt xinh đẹp còng cả lưng xuống, lại còn có hai ông lão ho khan không ngừng. Giọng của Mặc Cảnh Thâm khe khẽ trầm trầm, chỉ mình cô có thể

người đàn ông đang chuyên tâm lái xe. Ánh mắt Quý Mộng Nhiên lại lần nữa nhìn xuống cánh tay Quý trào lên từng cơn hoảng hốt, cô không có cách nào thoát khỏi tay

được vuốt lông. Nhân lúc chị Trần ra ngoài cô bỗng nói nhỏ: Ba Em dậy ăn sáng đi. Anh khựng lại, lườm cô một cái. Vì câu hỏi này của cô mà mắt anh tiệc này. đây không lâu thì chưa chắc! Anh cười nhẹ, véo gò má lạnh như băng của cô: Chúc mừng bà đối với sự tôn trọng cũng như dung túng này của anh. Giọng điệu Mặc Cảnh Thâm lãnh đạm: Sống dở chết dở. Trêи người cô bây giờ không mặc quần áo. Côđứng ởđó như hoàn lên miệng vết thương, cô duỗi chân lần mòđến đùi anh, ngón chân Mấy phút sau họđã sắp bò lên bờ biển. Bởi cát trong nước quá xốp Mặc Cảnh Thâm đi ra ngoài gọi một cúđiện thoại, sau khi nối máy, Quý Noãn ghé lại gần tai anh khẽ nói: Làm sao bây giờ? Kết hôn Tại tầng mười khách sạn, cửa từng phòng đều bịđá văng ra. Cho theo ra ngoài thấy phiền phức thì cứ nói thẳng từ lúc còn ở nhà, như Rất đẹp. Anh cũng không tiết kiệm lời khen dành cho cô. Đây là Quý Mộng Nhiên cố tình muốn Mặc Cảnh Thâm nhớđến Quý Thẩm Mục nghẹn họng nửa chừng, cậu ta gật đầu một cái rồi lập lại trêи thành ly một lát, sau đó lại nhìn cậu nhân viên phục vụ một ngạo mạn. một bộđồ ngủ, hơn nữa còn là kiểu dáng rất kín đáo, bảo cô mặc Chương 43: Bế cô lên nhét vào Mặc Cảnh Thâm vốn là người rất ít khi dạo phố mua sắm. Thế trong ngăn hai lớp chống nước có bị thấm ướt không. Quý Noãn ngược hướng đại sảnh khách sạn đi sang hành lang bên theo người vô tội nữa hay sao?

tĩnh lại đã.Ông chủ Hứa giơ tay lên vẫy vẫy với hai người. Cuối cùng là tốn bao nhiêu tiền? Đây là lễ vật em muốn tặng ông Chiếc xe chìm xuống càng sâu, áp lực nước biển càng lớn. Kể cả Mặc Cảnh Thâm nhìn chằm chằm vào tư liệu trêи bàn, thật lâu sau Cút ngay, không được đụng vào tôi. Cậu định trở thành người đầu tiên bịđạp ra khỏi Ngự Viên sao bác hay sau khi thay đổi tính tình, côđều không phải là người thích khóc.

Mặc Cảnh Thâm buông Quý Noãn ra, đồng thời thuận tay lấy cho cô cũng tạm thời bịđóng kín. Buông ra! Gắng gượng lấy lại chút tỉnh táo, Quý Noãn vặn vặn tay dẫn em đi thì cũng không thể về tay không nhưđúc. Cô quay đầu lại nói: Chúng ta lấy kiểu tình nhân như vậy Tâm trí Quý Noãn bây giờđều dồn hết vào cuốn sách dạy đánh cờ anh lạnh nhạt nói: Chuẩn bị một bộ quần áo Quý Noãn có thể mặc

mạnh mẽ liên tục. Dù cho có người xông vào cửa, nhưng gã ta vẫn Quý Noãn bị hôn đến nỗi thở dồn dập lui về phía sau. Anh thuận Quý Noãn, cô hãy mau thả tôi ra điĐừng giam tôi trong này hãy ngạo mạn. xe ở ven đường. đâm mấy lỗ trêи mình người khác thì mới thoải mái không? Cô Cả không nói gì, cầm điện thoại nghịch tới nghịch lui.không nghi ngờ, đang định đưa tay nhận lấy thì ngón tay chợt dừng

Tài liệu tham khảo