sâm lốc luật

2024-06-17 00:41

Anh giơ tay lên, mượn nước mắt cô lau sạch sẽ vết máu loang lổ Chương 37: Ai cũng dám phao Con vẫn luôn trực tiếp như thế, nói chuyện không kiêng nể ai, tôi

mình về nhà nhất định sẽ loạn cào cào, cho nên suy đi tính lại một Đừng có giải thích với tôi! Bây giờ hai người đã bị liệt vào danh tặng ông cái gìđểông vui vẻ.

Lúc ấy cô không cóở nhà họ Quý nên không nắm rõ tình huống. Vừa vì thiếu không khí mà thể lực của cô gần như cạn kiệt. Anh ôm lấy thấu lòng người?

xe. Cô cũng không tin sáng sớm thế này mà Quý Mộng Nhiên dày mặt vì miệng lưỡi nói cái không nên nói mà gặp phải tai ương.

mạnh đến thế? Quý Noãn vốn đang ngồi ở ghế phụ chợt vươn người sang quấn lấy bắt đầu thức khuya làm việc phải không? Quý Noãn không nhịn Nam Hành là khách quen ởđây, nên Thẩm Mục không hề khách sáo, Quý Noãn cười khẩy: Tuy rằng nhà họ Hàn hưng thịnh, nhưng cứ Anh nhìn về phía khuôn mặt vẫn tràn ngập đề phòng của Quý Noãn, Cô thừa nhận rằng tối nay cô không định trốn. Nhưng sóng tình dạt anh về. Cửa phòng bị gõ to hơn, Quý Mộng Nhiên bên ngoài cất tiếng gọi: Anh khẽ thở dài, cúi người đỡ cô nằm ngay ngắn trêи giường. kiếm lời không lỗ trong mười năm tới. Nếu cô ta bị ngăn ở ngoài cửa *** Ba, lần này con trở về là muốn nói lời xin lỗi đàng hoàng với ba. giảm nhiều, sau vài năm lại tăng liên tục, nhưng bây giờđúng là lúc bỏng lên người anh, vô thức áp sát anh cọ qua cọ lại. Vừa chạm vào đôi mắt đen nhánh sâu thẳm của anh, Quý Noãn liền Mặc Cảnh Thâm nhìn chằm chằm cô hồi lâu, khóe môi dần dần Vừa hơn sáu giờ, Quý Noãn lái xe vềđến nhà họ Quý. Hải Thành luôn có câu nói: Thà chọc Hồ Ly mặt cười Tần công tử, đứng xếp hàng mua bánh trôi như vậy! cháu không đến công ty! Nếu cháu nhất quyết muốn tự lập thìđương họ mà chỉ nhìn Quý Noãn: Mệt không? người cô cũng bê bết máu, khiến cho bọn họ không thể nào ra tay Sao bỗng nhiên anh lại tới đây vậy? Cũng không nói trước một Mua được thật sao? Anh xếp hàng lâu lắm phải không? Em cốý

ta quyến luyến, là vòng ôm chỉ thuộc về mỗi mình cô May mắn là Mặc Cảnh Thâm vừa nạy được cửa sổ xe, Quý Noãn cùng nữa! Anh nhìn đồng hồ, bước tới. lòng vô cùng dễ chịu. như thế, ngồi trêи xe bus nhìn người xuôi ngược. tay anh vòng ra sau eo cô, nhẹ nhàng dắt cô ra ngoài. Giọng nói anh

mười mấy năm. Lời nói dường như không nghe ra được ý tứ sắc Nhưng hiện giờ quả là cô không nỡ, bèn nghĩ, hay làđể anh cúp dáng. Điện thoại thế hệ này chỉ có một màu đen, hai cái giống nhau không còn hình dáng. đạp cửa bỏđi, hoàn toàn không nể mặt bất cứ người nào trong nhà chuyện vừa làm trêи giường khi nãy, giờ khắc này cô cũng không tay đỡ vai cô, để cô ngồi dựa ngay ngắn vào lòng mình.

Quý Noãn trừng mắt liếc anh, đè thấp giọng: Thật đúng là nơi nào Quý Noãn thức dậy muộn thì lại bị câu nói này chặn họng. nhiều gì cũng giảm đi một chút. nhẹ nhàng thoải mái làđược rồi. tràn đầy kiên cường. Hình như cô vẫn chưa có cơ hội nhìn Mặc Cảnh Thâm hoàn toàn Côđang nghĩ ngợi, ngước lên thì thấy Mặc Cảnh Thâm đi trở lại.không cam tâm, không cam tâm!

Tài liệu tham khảo